TOP 80+ Bài thơ hay về thầy cô giáo vô cùng xúc động và chân thành

Mời quý độc giả cùng đọc và cùng cảm nhận Top 80+ bài thơ hay về thầy cô vô cùng xúc động và ý nghĩa. Những lời thơ về thầy cô vô cùng mộc mạc nhưng chứa đựng nhiều tình cảm chân thành của biết bao thế hệ học trò. Những bài thơ hay về thầy cô tự sáng tác, là món quà tri ân thầy cô giáo ngày 20-11 nhằm bày tỏ lòng biết ơn của mình đến những người lái đò cần mẫn. Nếu bạn đang muốn thể hiện tình cảm thân thương của mình thì hãy nhanh tay chia sẻ bài viết này của chúng tôi ngay nhé!

Nội Dung Chính

Những bài thơ về thầy cô giáo xúc động nhất

Thầy cô được ví như là cha mẹ thứ 2 của chúng ta, là người dìu dắt ta trên con đường tri thức bởi thế mà những bài thơ về thầy cô luôn chứa chan tình cảm và lòng biết ơn sâu sắc. Chỉ khi chúng ta rời xa mái trường chúng ta mới thấu hiểu được những tâm huyết của họ dành cho mình. Hãy ôn lại những ki niệm ấy qua những bài thơ này nha!

+

Thăm lại trường xưa

Con về thăm lại trường xưa
Các em áo trắng ngây thơ nói cười
Từ đâu hàng lệ tuôn rơi
Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa
Con xa ngày ấy đến giờ
Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài
Giờ về thăm lại trường ơi
Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu
Xây bao nhiêu những nhịp cầu
Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương
Cô thầy là những tấm gương

Nhớ trường

Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nghệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê

– Cảnh sắc trường em buổi tà chiều
Nắng vàng gió nhẹ lá đùa reo
Dòng sông uốn khúc ôm làng xóm
Rồng cuộn mây bay giữa suối đèo
Sinh nhật nhà giáo đã đến rồi
Em viết vần thơ tặng mỗi người
Kính chúc thầy cô vui mạnh khỏe
Bạn bè học giỏi lắm điểm 10
Chiều đông nắng nhẹ phủ đầy cây
Ơn nặng xiết bao với cô thầy
Đã chỉ cho em điêu khôn lớn
Đi tới tương lai nghĩa cáng dày
Mái trường thân yêu xiết bao tình
Tỏa sáng muôn phòng vạn học sinh
Lông cánh đủ đầy xây tổ ấm
Cất bước ra bước trưởng thành.
Em viết vần thơ tặng mái trường
Là nơi ấp ủ vạn tình thương
Sáng sáng chiều chiều bao kỷ niệm
Gần xa nghĩa cũ vạn nẻo đường.

Thầy ơi !

Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị

Chùm thơ về thầy cô và mái trường lắng đọng cảm xúc

Những bài thơ về thầy cô và mái trường luôn khiến trái tim bạn đọc thổn thức. Ai trong chúng ta mà chưa từng một lần nghe những lời giảng từ thầy cô và những hoạt động bổ ích của nhà trường cơ chứ! Hãy theo dõi những bài thơ ngay dưới đây để cùng nhau trở về thời thanh xuân rực rỡ nhé!

Một thời học trò

Thời trung học , trong ngôi trường đơn giản
Hàng cỏ tươi , hoa bươm bướm khoe màu
Lũ chúng tôi học hành thì lơ đãng
Nghĩ đến hàng quà bên cổng sân sau
Chợt cô đến , tà áo dài xanh biếc
Như trời xanh , như sóng biển càng xanh
Ánh mắt cô thật dịu dàng tha thiết
Và nụ cười như tố nữ trong tranh
Từ hôm ấy chúng tôi thành chăm chỉ
Quên trái me chua , quên trái xòai vàng
Trong sách bài biết bao điều thú vị
Lòng say sưa như gió lộng mùa sang
Một năm học là mấy tuần mấy tháng
Là mấy ngày mấy giờ phút thần tiên
Cô mãi mãi tỏa hào quang tỏa sáng
Cho học trò thơm ngát tuổi hồn nhiên .

Người lái đò thầm lặng

Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông

Thầy Tôi

Con với thầy
Người dưng nước lã
Con với thầy
Khác nhau thế hệ
Đã nhiều lần tôi tự hỏi mình
Mười mấy ngàn ngày không gặp lại
Những thầy giáo dạy tôi ngày thơ dại
Vẫn bên tôi dằng dặc hành trình
Vẫn theo tôi những lời động viên
Mỗi khi tôi lầm lỡ
Vẫn theo tôi những lời nhắc nhở
Mỗi khi tôi tìm được vinh quang…
Qua buồn vui, qua những thăng trầm
Câu trả lời sáng lên lấp lánh
Với tôi thầy ký thác
Thầy gửi tôi khát vọng người cha
Đường vẫn dài và xa
Thầy giáo cũ đón tôi từng bước!
Từng bước một tôi bước
Với kỷ niệm thầy tôi…

Nghề Giáo

Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen

Cô giáo của chúng con

Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con,một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp, xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ-chúng con.

Thầy Ơi

Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
“Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…”
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

Tuyển tập những bài thơ hay về thầy cô tự sáng tác

Tuyển tập những bài thơ hay về thầy cô tự sáng tác, được các em học sinh tiểu học, trung học .. gửi tặng đến thầy cô của mình nhân ngày lễ nhà giáo Việt Nam 20-11. Những lời thơ mộc mạc, giản dị nhưng chứa đựng bao yêu thương, trân trọng của học sinh đối với thầy cô.

LỜI CÔ GIÁO TRẺ

Sáng Thu gió thổi nhẹ nhàng
Một mình đến lớp đường làng em đi
Hôm nay chẳng khác mọi khi
Trong lòng vui vẽ mĩm chi nụ cười

Nhìn cô gương mặt rất tươi
Mới về đây dạy mọi người mến yêu
Dân quê tình nghĩa rất nhiều
Tôn sư trọng đạo là điều đương nhiên

Dạy con lễ nghĩa đầu tiên
Với bốn phép tính gắn liền với nhau
Không cần có địa vị cao
Tại vì thu nhập không sao đủ tiền

Số tôi chắc đã có duyên
Với đàn trẻ nhỏ vùng miền nông thôn
Cuộc sống khỏi phải bôn chôm
Việc làm ổn định tiếng thơm cho đời

Đò đưa không tính lỗ lời
Mỗi năm cứ thế đưa rồi lại đưa
Cái nghề không ngại nắng mưa
Cứ ngày hai buổi sớm trưa tới trường

(Nguyễn Ký)

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ

Nay có dịp về thăm trường cũ
Trái tim hồng ấp ủ hoài mong
Bao nhiêu kỷ niệm ghi lòng
Như dòng suối mát ngự trong tim này…

Ôi nhớ quá ! những ngày tới lớp
Ngày đầu tuần tập hợp sân trường
Thầy cô ánh mắt thân thương
Dõi dàn Áo Trắng sân trường bay bay …

Ôi viễn cảnh, bao ngày mãi nhớ
Hàng phượng hồng cháy đỏ nụ hoa
Bằng lăng sắc tím mặn mà
Mười giờ rạng rỡ như là.. đón ai…

Tôi nhẹ bước bên ngoài lớp học
Ôi Thầy yêu còn đó nơi đây
Ngày xưa từ mái trường này
Tôi cùng bè bạn tung bay vào đời…

Tóc thầy trắng rơi rơi bụi phấn
Giọng đắm say như vẫn thuở nào
Bao lời quí báu Thày trao
Thiêng liêng nghề giáo cần lao cả đời…

Đã hết tiết.. Thầy ơi! Chậm bước!
Tôi đến bên nhẹ bước bên Thầy
“Thầy ơi nhớ đứa trò này!… “
Hoa tươi vừa hái tôi dâng kính Thầy…

Vui trò chuyện chia tay đã đến
Thầy ân cần trìu mến chúc tôi
Chia tay lưu luyến nghẹn lời
“Một ngày gần, em sẽ tới.. Thầy ơi !”.

(Tác giả: Cuong Ha)

MỘT THỜI KHÓ QUÊN

Giờ chơi trẻ nhỏ nô đùa
Mình ngồi nhớ lại bao mùa hè qua
Ngôi trường ân nghĩa đậm đà
Biết bao thế hệ đi ra thương trường

Thầy cô nối tiếp tình thương
Chèo đò đưa đón dẫn đường cho đi
Uốn nắn dạy dỗ từng ly
Còn bắt quỳ gối mỗi khi la rầy

Tuổi thơ tôi học ở đây
Giờ thành cô giáo lại quay trở về
Mĩm cười sung sướng tràn trề
Biết bao kỷ niệm quay về tuổi thơ

(Tg : Nguyễn Ký)

NGHỀ YÊU TRẺ

Mỗi ngày hai buổi đi về
Cỏ cây tươi tốt sum xê bên đường
Sáng nay dậy sớm đến trường
Áo dài tươm tất khai trương ngày đầu

Tuy rằng trường ở vùng sâu
Quan tâm trường học hàng đầu của dân
Thầy cô khi có việc cần
Xem cô thầy giáo người thân của mình

Bà con rất có nghĩa tình
Là niềm an ủi nghề mình nhà xa
Bao năm trường học ở nhà
Năm nay tốt nghiệp mới ra nơi nầy

Rất may là được về đây
Chính quyền làng xóm đong đầy tình thương
Sáng ra ở mọi ngã đường
Trẻ thơ đến lớp vào trường thật ngoan

(Tg : Nguyễn Ký)

Trên đây, chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ hay về thầy cô ấn tượng nhất mọi thời đại khiến bất cứ ai đọc được cũng thấy lòng mình thổn thức sâu sắc. Thầy cô đã đồng hành cùng chúng ta đến lúc rời xa mái trường, nhiều kỉ niệm đã gắn liền với thanh xuân tươi đẹp mà chúng ta không bao giờ muốn lãng quên. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé!

Thơ Hay - Tags: