Khám phá những bài thơ cuộc sống vội vã mang đến nhiều suy ngẫm sâu sắc

Những bài thơ cuộc sống vội vã mang đến cho chúng ta những cảm nhận sâu sắc về cuộc đời. Cuộc sống luôn bon chen khiến cho con người mãi chạy đua cùng thời gian để rồi khi chúng ta nhìn lại mới thấy mình đã bỏ lỡ quá nhiều điều. Thời gian trôi nhanh để lại cho chúng ta những kỉ niệm những vấp ngã trong cuộc sống nhưng nhờ vậy mà ta thêm trưởng thành hơn mỗi ngày. Chẳng ai có thể ngăn được thời gian trôi, chỉ là chúng ta biết cách cân bằng giữa làm việc và giải trí để cuộc sống chúng ta ý nghĩa hơn. Cùng theo dõi nhé!

Nội Dung Chính

Những bài thơ cuộc sống vội vã đặc sắc nhất hiện nay

Những bài thơ cuộc sống vội vã đầy ấn tượng chứa đựng nhiều cảm xúc sâu sắc. Những bài thơ này khiến cho chúng ta cảm nhận được dòng chảy của thời gian. Sẽ chẳng một ai có thể khiến thời gian dừng lại vì thế hãy sống sao để cho mình cảm thấy vui vẻ và thoải mái nhất. Cùng nhau theo dõi nhé!

Lẽ Sống

(Thơ Đặng Hải)

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đời có ích tệ sống chơi
Ai làm trăm sự cho ta sống
Cớ sao tham sống chỉ hại đời

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đẹp xem ai quyết xây đời
Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm
Trần thế không nên sống ham chơi

Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời
Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời
Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ
Nghĩa tình cao cả với con người.

Thơ Đạo Phật

Sống không giận không hờn không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai
Sống chan hòa với những người chung sống…

Sống là động nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống hiên ngang danh lợi xem thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.

Thơ Tự Sự

(Nguyễn Quang Vũ)

Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ

Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng

Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy

Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai!

Thơ Sống – Chết

(Đặng Văn Bá làm nhân cái chết Tây Hồ Phan Châu Trinh)

SỐNG

Sống dại mà chi sống chật đời!
Sống xem Âu Mỹ hổ chăng ai?
Sống làm nô lệ cho người khiến,
Sống chịu ngu si để bạn cười!

Sống tưởng công danh không tưởng nước,
Sống lo phú quí chẳng lo đời.
Sống mà như thế đừng nên sống,
Sống dại sinh chi đứng chật đời.

CHẾT

Chết mà vì nước, chết vì dân,
Chết đấng nam nhi trả nợ trần.
Chết buổi Đông Chu, hồn thất quốc,
Chết như Tây Hán lúc tam phân.

Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh,
Chết tựa Trưng Vương, phách hóa thần.
Chết cụ Tây Hồ danh chẳng chết,
Chết mà vì nước, chết vì dân.

Sống Với Chết

(Trần Nhuận Minh)

Sống ao ước muốn mong mọi thứ
Chết một đồng một chữ không theo
Thế gian cái sướng, cái nghèo
Cái danh, cái lợi là điều mộng mơ

Sống được những phút giây thoải mái
Kiếp con người được lãi thế thôi
Bao nhiêu những phút vui cười
Ấy là phần thưởng mà trời ban cho

Sống với những buồn lo ngày tháng
Sống nhọc nhằn với sáng hôm mai
Nhịn ăn, nhịn mặc, nhịn chơi
Thật là cuộc sống phí hoài biết bao

Cái chết kia, ai nào đã thoát
Số mệnh, trời định đoạt, ai hay
Được vui, hãy biết hôm nay
Vì đời những cái rủi, may bất thường

Phúc với họa, đôi đường ai biết
Tạo điều vui, tiêu diệt ngàn sầu
Chẳng nên mong quá sang giàu
Tháng ngày mải miết đâm đầu đổ đuôi

Cho mệt xác để rồi cũng chết
Lãi trên đời là biết sống vui
Nghèo mà lòng dạ thảnh thơi
Còn hơn giàu có suốt đời lo toan

Chỉ tại bởi lòng tham ra cả
Thành cuộc đời vất vả quanh năm
Óc đầu suy nghĩ chăm chăm
Đôi tay chỉ muốn quắp năm, vơ mười

Sao không nghĩ kiếp người là mấy
Gương thế gian trông thấy rõ ràng
Sống thời tích trữ bạc, vàng
Sống thời tay trắng không mang được gì
Còn được sống, tiêu đi là lãi
Chết thiệt thòi, vừa dại, vừa ngu
Bản thân chỉ biết có thu
Chi ra lại sợ không bù được ngay

Thành cuộc sống tháng ngày đầy đọa
Miệng có thèm cũng chẳng dám ăn
Lòng còn đo đắn băn khoăn
Những cân nhắc chán lại dằn xuống thôi

Sao chả biết con người là quý
Sống coi tiền như vị thần linh
Để tiền sai khiến được mình
Thật là hèn hạ đáng khinh, đáng cười

Trong vạn vật con người là quý
Của làm ra còn mất như chơi
Chỉ duy có một con người
Tan ra là hết muôn đời còn đâu?

Dòng Đời

(Thơ Đinh Văn Nhã)

Dòng đời lúc nổi lúc chìm
Lúc phiêu dạt, lúc có mình không ta
Lúc đời ngoạn mục thăng hoa
Lúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gần
Lúc thắng, lúc bại, khổ thân!
Lại có lúc sang đúng chiều chiều sai
Ngày mai lại đúng

Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờ
Lại có lúc không biết sống đến mai
Mà dành củ khoai đến mốt
Khi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơ
Như âm dương nghịch cảnh đợi chờ

Cho nên muốn trọn kiếp người
Phải tu thân tích đức, phải nuôi chí bền
Khổ công rèn luyện mới nên
Dòng đời hết đục trong liền mênh mông.
Trôi vào bất tận biển Đông
Dòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!

Thành Công

(Ralph Waldo Emerson, 1803-1882)

Bạn ơi! biết cười luôn, biết yêu nhiều
Được người đời kính trọng
Được con trẻ yêu mến
Được phê bình là ” tạm được”
Chịu đựng được cái đau bị bạn bè phản bội

Biết thưởng thức cái đẹp
Biết tìm ra cái tốt nhất nơi người khác;
Biết cống hiến hết mình
Để lại cho đời một cái gì tốt hơn
Ví như nuôi con cái nên người
Hoặc vun xới một mảnh vườn tốt tươi
Hoặc xã hội được cái thiện;
Đã chơi say mê và cười thoải mái
Và ca hát vang lừng

Biết đã giúp một cuộc đời được dễ thở hơn
Vì mình đã làm đã sống…
Bạn ơi, như vậy là đã thành công!
(TS. Phùng Liên Đoàn dịch)

Tự Nguyện

(Thơ Trương Quốc Khánh)

Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm
Là người, tôi sẽ chết cho quê hương

Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm
Từ nam ra ngoài bắc báo tin nối liền
Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm
Cùng muôn trái tim ngất ngây hoà bình

Là mây, theo làn gió tung bay khắp trời
Nghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lời
Là người, xin một lần khi nằm xuống
Nhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ

Tuổi Hai Mươi: Làm Gì Đây?

(Tạ Quang Bửu)

Hai mươi năm nay, cơm ta ăn ta không đi cày,
Đường hầm và cầu ta không đắp không xây,
Hai mươi năm nay ta nhắm mắt ta đi theo thầy,
Chữ nghĩa dùi mài, đói kẻ khác, ta mâm đầy!
Khoan! Khoan dô khoan! Khoan dô khoan! Khoan dôôô… Khoan!
Non sông ai đắp, ai giữ gìn mới có ngày nay?
Nay ta hai mươi ta vác cuốc ta xin đi cày
Lam lũ bùn lầy với đất nước với dân này!
Tìm đường sống! Tìm đường sống! Tìm đường sống…!
Trời vừa sáng, tuổi hai mươi, đất vẫn tươi! Máu anh hùng…!
Tìm đường sống…! Tìm đường sống…!

Một Lời Cảm Ơn

(Sưu tầm)

Là con người cần có một tấm lòng
Để trải rộng trao cuộc đời trước mặt
Để ý chí luôn lớn hơn vật chất
Để chúng ta sống chân thật bên nhau

Nếu chẳng may ai hoạn nạn nơi đâu
Đừng nghĩ rằng tiền sẽ mua được hết
Đừng mặc cả bán cuộc đời, cái chết
Hãy nhớ: đồng tiền bạc trắng hơn vôi

Vật chất nào đổi được tấm lòng người
Giữa đời thường bon chen và gấp vội
Cầm bát cháo, khắc lời ông cha nói
Bước lên bờ lưu luyến bến đò xưa

Được ai giúp xin đừng quên gửi thưa
Một lời đáp là ngàn vàng cao giá
Cùng ánh mắt sẽ thay cho tất cả
Trước một tấm lòng ta hãy nhớ: Cảm ơn!

Những bài thơ hay về cuộc sống lạc quan ý nghĩa nhất

Những bài thơ hay về cuộc sống lạc quan được đông đảo bạn đọc yêu thích và săn đón trong thời gian gần đây. Những bài thơ chứa đựng nhiều bài học quý giá về cuộc sống giúp chúng ta cảm thấy lạc quan và yêu đời hơn nữa. Dù bạn đang cảm thấy bế tắc trong cuộc sống thì nhờ những abif thơ này bạn sẽ thấy vui vẻ ngay thôi. Đừng bỏ lỡ nhé!

Khó Dễ Trong Đời

DỄ là nói chẳng nghĩ suy
KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.

DỄ làm đau đớn người ta
KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!

DỄ là biết được Vô thường
KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,

DỄ là độ lượng bản thân
KHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!

DỄ là vong phụ ân thâm
KHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài

DỄ là phạm những điều sai
KHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,

DỄ cho kẻ khác niềm tin
KHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.

DỄ là nói những điều hay
KHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.

DỄ là suy tính thiệt, hơn…
KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.

DỄ là sống vội, sống mau
KHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là….

DỄ là hứa hẹn, ba hoa…
KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.

DỄ là gieo rắc thị phi
KHÓ là nội quán, tự tri lại mình

DỄ là chiến thắng, quang vinh
KHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.

DỄ xin địa chỉ mọi người
KHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.

DỂ biết nói, khó biết im
KHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.

DỄ vụng chân ngã xuống thềm
KHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình

DỄ biết trời đất rộng thênh
KHÓ là biết được “ngôi đền tự tâm”

DỄ vui sáu nẻo thăng, trầm
KHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.

DỂ khi mất cảm thấy buồn
KHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.

DỄ là vun quén quanh mình
KHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.

DỄ cho ngày tháng đi qua
KHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ…

DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồ
KHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!

DỄ là viết những lời thi
KHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.

Thôi, chừ tìm cái bồ đoàn
Dễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.
Dầu sao cũng quyết một lần
Bằng không khó, dễ… lần khân nối dài…
(Thích Tánh Tuệ)

Sống Vội

Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa
Vội vàng sum họp vội chia xa.
Vội ăn, vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già.

Vội sinh, vội tử, vội một đời
Vội cười, vội khóc vội buông lơi.
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!
Vội vã tìm nhau, vội rã rời…

Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.
Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.

Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra.
“Đáy nước tìm trăng” mà vẫn lội
Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà…

Vội quên, vội nhớ vội đi, về
Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!
Có ai Giác lộ bàn chân vội
“Hỏa trạch” bước ra, dứt não nề…
(Thích Tánh Tuệ)

 Đời Là Cõi Tạm

Bởi đời là cõi tạm
Nên sống thật với nhau
Nếu kiếp người trôi mau
Thì oán thù dừng lại.

Bởi không gì tồn tại
Nên giận hờn bỏ qua
Nếu lòng mình vị tha
Thì nỗi sầu tan biến

Bởi không gì lưu luyến
Nên đừng buộc ràng thêm
Nếu có ngày và đêm
Thì mê rồi phải ngộ.

Bởi mộng đời dễ vỡ
Nên quý trọng hôm nay
Nếu thế sự vần xoay
Thì ngồi yên tĩnh lặng.

Bởi lòng người sâu thẳm
Nên đừng cạn nghĩa ân
Nếu mang nặng nghiệp trần
Thì buông rời vọng tưởng.

Bởi tham cầu danh tướng
Nên quán niệm vô thường
Nếu ai còn tha phương
Thì nhớ về nguồn cội.

Bởi ai còn nông nỗi
Nên nhớ lấy lời xưa
Nếu ai đi trong mưa
Thì thấm đời gian khó.

Bởi yêu trong giông gió
Nên hiểu tình long đong
Nếu “Sắc tức thị Không”
Thì… vô cầu, vô niệm.
(Thích Nhuận Thường)

Luân Hồi Vay Trả

Ai sinh ra cũng một lần phải chết,
Chết đi rồi có hết được đâu
Sự sống mới rồi sẽ lại bắt đầu,
Hành tinh xanh mãi nuôi màu hi vọng.

Đi vào đời với hai bàn tay trắng
Lúc lìa đời lại trắng cả bàn tay.
Khi sống tham nhặt cho đầy,
Phải mang lấy nghiệp trả vay nợ đời.

Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.

Sống kiếp đời chớ nên gây nghiệp
Để tát sinh tạo kiếp luân hồi,
Bà Ta là cõi tạm thôi
Phước tu cực lạc, cõi trời Tây Thiên.
(Khuyết danh)

Thanh Thản

Kiếp người dài ngắn bao lâu
Tùy theo thọ mạng lo âu làm gì
Khổ sầu phiền não mà chi
Để lòng thanh thản đến đi nhẹ nhàng

Dù cho xinh đẹp giàu sang
Hay là xấu xí nghèo nàn khổ đau
Tuy rằng hoàn cảnh khác nhau
Nhưng tâm đừng chấp nghèo giàu mới hay

Giàu sang dễ bị mê say
Nghèo nàn đạm bạc qua ngày cũng xong
Làm người cần phải thong dong
Yên vui tự tại tấm lòng thanh cao

Cuộc đời sóng gió ba đào
Tâm không đắm nhiễm gió nào động lay?
Hơn thua thắng bại hằng ngày
Thị phi danh lợi xưa nay chuyện thường

Thế nhân cần có tình thương
Đừng nên ỷ thế lấn đường người ta
Tầm nhìn mở rộng cao xa
Từ bi trí tuệ chan hòa nhân sinh

Sống cho trọn nghĩa trọn tình
Đừng gây oan trái bất bình với ai
Mình còn có lúc cũng sai
Nghiệp dày phước mỏng đức tài chưa sâu

Cuộc đời nào có bền lâu
Vô thường không hẹn biết đâu mà lường
Thăng trầm vinh nhục phong sương
Giữ lòng bình thản đừng vương khổ sầu

Ta người có khác gì đâu
Cảm thông tất cả nguyện cầu an nhiên
Cần nên tránh ác làm hiền
Để tâm trong sạch không phiền không tham

Sân si nhất định không làm
Đơn sơ biết đủ không ham muốn nhiều
Tiền tình vật chất những điều
Nếu tham thì biết bao nhiêu cho vừa

Đừng nên lưu luyến say sưa
Xa ly đừng chấp đừng ưa so bì
Đắm mê dục lạc mà chi
Ta còn không có, có gì của ta ?
Đủ duyên hòa hợp sinh ra
Hết duyên tan rã gì là ta đâu?

Chấp chi mang khổ mang sầu
Nhè nhàng buông xả không cầu không mong
Luôn luôn thanh tịnh cõi lòng
Thảnh thơi giải thoát khỏi dòng trầm luân

Chùm thơ về cuộc sống vui vẻ đặc sắc nhất hiện nay

Những bài thơ về cuộc sống vui vẻ mang đến cho chúng ta những ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống. Đọc những bài thơ này chúng ta sẽ cảm thấy lòng đầy nhiệt huyết và vui vẻ hơn. Cuộc sống sẽ có lúc khiến chúng ta cảm thấy muốn buông xuôi nhưng khi đọc được những bài thơ này bạn sẽ thấy lòng mình rạo rực ngay thôi. Đừng bỏ lỡ nhé!

NẾU CÓ THỂ

Thơ: Tùng Trần
Nếu có thể hãy rộng lòng tha thứ
Những lỗi lầm trong quá khứ xa xôi
Bởi buồn..đau..khóc..hận cũng qua rồi
Mở tâm hồn đừng ngậm ngùi che đậy

Đâu chỉ có mỗi một mình như vậy
Cuộc đời này còn đầy rẫy trái ngang
Đã gieo nên bao thảm cảnh bẽ bàng
Thì cớ gì mãi mang lòng thù hận

Dẫu biết rằng khi ngập tràn chịu đựng
Giọt lệ nhoà căm giận sẽ lăn rơi
Có nỗi đau không tả hết bằng lời
Nhưng tất cả xa rồi còn đâu nữa

Nếu có thể vào một ngày nào đó
Thả tâm hồn buông bỏ hết thương đau
Cùng xót xa của ngày tháng năm nào
Tự cho mình chút sắc màu cuộc sống.

HÃY VỮNG LÒNG TIN

Thơ: Tùng Trần
Là con người nào đâu phải thánh nhân
Nên đôi khi bước chân trần lạc lối
Ai dám bảo mình chưa từng lầm lỗi
Rồi chạnh lòng khắc khoải tận tâm can

Chỉ cần mình sống chẳng chút dối gian
Thì sao phải riêng mang niềm bi lụy
Nếu có thể đổi thay dòng suy nghĩ
Để đôi môi tìm thấy được nụ cười

Đừng ngại ngùng mà giữ vững cái tôi
Kẻo một ngày ngậm ngùi ôm hối tiếc
Không có gì để gọi là thua thiệt
Một khi mình nhận biết đuợc điều sai

Bỏ những lời người đàm tiếu ngoài tai
Chẳng trễ đâu..nếu bắt đầu làm lại
Chớ hờn ghen vì chút lòng tự ái
Mà tự mình đánh mất cả tương lai

Những lỗi lầm đâu chỉ mỗi riêng ai
Mà nó luôn theo lối dài cuộc sống
Đường phía trước còn rất dài và rộng
Hãy vững vàng hi vọng một ngày mai.

thơ suy ngẫm về cuộc sống hay
thơ suy ngẫm về cuộc sống hay

CUỘC SỐNG NÀY…

Thơ: Tùng Trần
Cuộc sống này có muôn vạn niềm đau
Đừng so đo cái nào to lớn nhất
Có những điều bạc tiền hay vật chất
Chẳng sánh bằng khi vĩnh viễn mất đi

Cuộc sống này ai biết trước điều chi
Cần trân trọng những gì đang tồn tại
Nếu không muốn nơi tâm hồn ngây dại
Bởi một ngày phải nói tiếng ăn năn

Cuộc sống này không tự vượt khó khăn
Thì chớ hỏi sao chẳng bằng thiên hạ
Nhưng cũng có những mảnh đời nghiệt ngã
Phải âm thầm buồn bã lẫn đắng cay

Cuộc sống này còn có một ngày mai
Làm động lực để miệt mài tranh đấu
Biết cần cù không việc nào là xấu
Hãy tự mình bước qua những niềm đau.

CHÂN TÌNH CUỘC SỐNG

Thơ: Tùng Trần
Bởi cũng do dòng đời nhiều nghịch cảnh
Nên đừng hờn hay oán trách một ai
Nếu như mình chưa nếm trải đắng cay
Sao thấu hiểu những tháng ngày hỗn độn

Khi người chưa bị một lần thương tổn
Được đủ đầy với cuộc sống ấm êm
Nào biết đâu đến hai chữ nỗi niềm
Của bao người từng đêm trường trăn trở

Chỉ tiếc rằng cánh hoa đời khi nở
Không một mùa và ở khắp mọi nơi
Có niềm vui hạnh phúc lẫn tiếng cười
Thì đâu thiếu chữ ngậm ngùi buồn bã

Muốn chê người cũng đừng nên vội vã
Hãy xét mình sống đã tốt hay chưa
Lời dễ buông nhưng không thể nói bừa
Chậm một chút..chẳng thừa đâu người ạ

Đời vốn dĩ luôn mang nhiều nghiệt ngã
Nhưng vẫn còn có quy luật trả vay
Nếu trao người lời chua chát mỉa mai
Thì một ngày đắng cay mình sẽ nhận

Không khen chê hay khóc than sầu hận
Gắng bình tâm mà tự vấn lòng mình
Đừng trêu đùa lời miệt thị rẻ khinh
Là ta hiểu được chân tình cuộc sống.

ĐỪNG AI NHÉ

Thơ: Tùng Trần
Ai cũng có những nỗi lòng chất chứa
Giữ trong tim nhưng chẳng nói nửa lời
Tận tâm hồn cũng lạc lỏng chơi vơi
Mượn niềm vui tiếng cười thay nước mắt

Nào ai hiểu những nỗi buồn se thắt
Những vết thương như dao cắt trong lòng
Ước mơ nào bất chợt trở về không
Ôm xót xa khi mộng lòng tan vỡ

Đâu phải ai lối đời hoa cũng nở
Người ngát hương kẻ tan vỡ phai màu
Nên bước đời cứ nghiêng ngã chênh chao
Chẳng phải mình thì làm sao hiểu hết

Đừng bao giờ trách ai khờ ngốc nghếch
Bởi trong lòng ai cũng có vết thương
Mỗi chúng ta đều có một con đường
Hướng bình minh lối đêm trường lặng lẽ

Đừng bao giờ chê trách người ai nhé
Không phải mình sẽ chẳng thấu niềm đau.

thơ cuộc sống ý nghĩa
thay đổi tích cực trong cuộc sống (ảnh: internet)

NẾU CÓ THỂ

Thơ: Tùng Trần
Nếu có thể hãy để lòng thanh thản
Đem giận hờn thả theo ánh mây trôi
Đừng tiếc thương những thứ đã qua rồi
Phía trước mặt mới là đường đi tới

Nếu có thể bỏ qua bao lầm lỗi
Của những người từng hất hủi với ta
Vì đã từng nếm hương vị xót xa
Thì nỗi đau chắc là càng thấu hiểu

Nếu có thể hãy tự mình xoa dịu
Vết thương lòng..đừng gánh chịu bi ai
Chớ u sầu duyên vụt khỏi tầm tay
Được sống đời cần phải thêm chữ nợ

Nếu có thể đừng bao giờ than thở
Khi bước đường nhiều trắc trở truân chuyên
Bởi cuộc đời gió giông bão triền miên
Mãi muộn phiền thì bao giờ mới dứt

Nếu có thể hãy sống bằng sức lực
Dẫu đời mình có cơ cực ra sao
Vẫn còn hơn nhung gấm lụa sang giàu
Vì lợi danh đổi trao bằng nhân cách.

THANH THẢN SỐNG

Thơ: Nguyễn Đình Huân
Ung dung sống giữa trời cao đất rộng
Vui bên đời với giấc mộng yêu thương
Ta vô tư với cuộc sống vô thường
Sống thanh thản nơi quê hương xứ xở

Cuộc sống khó khăn, còn nhiều trắc trở
Nhưng tình người luôn có ở mọi nơi
Xung quanh ta còn nhiều lắm lệ rơi
Bớt sân si cho cuộc đời vui vẻ

Cứ sống hết mình, yêu nhau em nhé
Sống có tình lòng sẽ nhẹ nhàng hơn
Khi vô tư, sống không giận không hờn
Ta sẽ không thấy cô đơn buồn chán

Hãy nhìn về phía tương lai tươi sáng
Để vượt qua mọi rào cản chông gai
Cứ yêu người đừng bỏ sót một ai
Chớ nên phân biệt, hình hài đẳng cấp

Cứ tịnh tâm giữa dòng đời tấp nập
Không so đo người cao thấp hèn sang
Chẳng cần bon chen sống gấp vội vàng
Sống nhân đức giữ tình làng nghĩa xóm

Vui với hàng cây bình minh nắng sớm
Thích hoàng hôn chiều tím chớm vào thu
Yêu quê hương dịu ngọt những lời ru
Vui với đời cho dù còn cay đắng.

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn chùm thơ cuộc sống vội vã hay và ý nghĩa nhất. Những bài thơ đầy da diết với sự ngọt ngào sẽ xoa dịu đi những cơn sóng lòng của bạn hiệu quả nhất. Cuộc sống sẽ khiến chúng ta cả thấy mệt mỏi và bế tắc nhưng chúng ta phải biết cách vươn lên. Cảm ơn đã theo dõi bài viết của chúng tôi nhé!

Thơ Hay - Tags: