Suy ngẫm cùng chùm thơ đạo và đời hay, mang thông điệp ý nghĩa

Thơ đạo và đời, chùm thơ hay, mang nhiều thông điệp ý nghĩa về lẽ sống, cách nhìn đời, cách đối nhân xử thế. Thông qua chùm thơ này, bạn có cái nhìn sâu sắc hơn, đa chiều hơn về cuộc sống muôn màu quanh ta, để rồi bạn biết yêu quý, biết nâng niu, trân trọng những ngày tháng tươi đẹp mình đang được tận hưởng trên cuộc đời, cố gắng tận hưởng trọn vẹn từng giây, từng phút dư vị ngọt ngào cuộc sống mang lại cho chúng ta. Qua đó bạn biết yêu thêm cái đẹp, yêu điều nhân nghĩa và yêu tình người bao la.

Nội Dung Chính

Chọn lọc những bài thơ đạo và đời hay nhất

Nếu không có đời thì sẽ không có đạo, đời và đạo nương nhau mà có. Phật pháp bất ly thế gian pháp. Không phải chỉ nói thiền, tịnh, vô ngã, tánh không, v.v… mới là Phật pháp, mà ngay cả những chuyện ăn uống, ngủ nghỉ, gánh nước, bửa củi, lặt rau, rửa chén, quét nhà cũng là Phật pháp. Lắng lòng cùng những bài thơ đạo và đời hay nhất do elead.com.vn tổng hợp sau đây để cảm nhận bạn nhé !

Cầu An

Tác giả: Trịnh Thanh Hằng

Con lạy Đức Phật từ bi
Trên cao người có thấy gì nhân gian
Thấy chăng những nỗi cơ hàn
Thấy chăng những nỗi gian nan cõi trần.

Đời là bể khổ trầm luân
Đời là vực thẳm muôn phần xót xa
Rừng vàng biển bạc của ta
Chúng sinh tàn phá thật là cam go.

Đời còn lắm chuyện nhỏ to
Sân si tham ngãi chẳng lo giữ vàng
Đời còn bao trẻ lang thang
Không nơi nương tựa ai mang bây giờ.

Đời còn lắm chuyện bất ngờ
Đuổi cha đánh mẹ tôn thờ hư không
Trên cao cửa Phật có trông
Nhồi da nấu thịt có không tình người.

Còn bao nhiêu chuyện mười mươi
Thế gian còn có những người vong ân
Cúi lạy Đức Phật Quan âm
Từ bi hỉ xả khai tâm con người.

Cho chúng sinh nở nụ cười
Bác từ bác ái cuộc đời nở hoa
Để cho ngày lại tháng qua
Trần gian tươi đẹp kết hoa Niết Bàn.

Để đời không tiếng oán than
Chúng sinh hỉ hả hân hoan với đời
Trần gian tươi đẹp nơi nơi
Tây phương cực lạc rạng ngời niềm vui

Buông

Tác giả: Thanh Trang

Thật nhẹ nhàng gió thổi chiếc lá trôi
Êm mặt sóng luân hồi sông chỉ một
Thu ngang trái khiến mắt vàng thưa thốt
Nhẹ tiếng hờn để tốt chiếc lá Xuân.

Tôi ngồi đây, bên hiên vắng Trăng tuần
Soi trần thế bằng vô ngần trong dạ
Trái tim mở ôm những điều vô giá
Gạt bụi trần bao dối trá, trái ngang.

Mở vòng tay rước tình cảm ngọc vàng
Rũ một tiếng bên đường cùng oán hận
Buông tất cả để tâm ngời vô tận
Hướng mặt trời thở tiếng giận thương yêu.

Đời bể dâu ngược lối vốn rất nhiều
Đạo hiền đức dạy những điều ngay thẳng
Hồn nhẹ nhõm để tâm luôn cố gắng
Buông chữ đời để không nặng chữ tâm.

Răn Mình

Tác giả: Trần Lực

Luân trầm há phải tại mùa sinh?
Sướng khổ tùy duyên lỗi tại mình
Nếu đã bần thanh nào sợ nhục?
Còn hơn vượng phú để cầu vinh
Vì gieo nghiệt khẩu đành quên nghĩa
Bởi rắc tà tâm phải phụ tình
Nhắn gửi đôi điều âu cũng đạo
Sen đài hướng Phật niệm cầu kinh.

Buông Bỏ

Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Ngẫm ở đời bao chuyện thị phi
Tiền tài, danh vọng cũng lắm khi
Mang phiền nhiễu cho đời thêm khổ
Để cho ta lại phải nghĩ suy
Rồi tình ái sầu thương bi luỵ
Lệ tuôn rơi đau xót lòng ai
Thôi từ nay tôi xin BUÔNG BỎ
Bởi cuộc đời mãi cứ thế thôi!

Tiếng Chuông Chùa

Tác giả: Phạm Quang Thu

Đinh đoong, binh boong, đinh đoong!
Tiếng chuông Chùa vọng ấm hơn cõi đời!
Rằm tháng bẩy để chiều rơi
Giữa mưa ngâu thấm nỗi đời xa nhau !

Ảo mờ Ô Thước bắc cầu
Ngưu Lang, Chức Nữ chờ nhau năm ròng!
Nỗi lòng bấn bíu đục trong
Để mưa tháng bảy gột lòng thảnh thơi.

Đinh đoong, Chuông cứ rơi rơi
Từ trong Phố thị, ra ngoài đồng xanh
Tiếng Chuông thấm đẫm lòng anh
Tiếng Chuông rung nhịp em thành nữ tu.

Để lòng thánh thiện tình thơ
Giữa đời từ thiện mộng mơ an lành
Để em chung nhịp bước anh
Ta quỳ lạy Phật đã thành Thánh ca.

Tình yêu riêng của Vạn nhà
Quyện vào trong trái tim ta chung tình
Anh nhìn lên ngọn lung linh
Thiên hà trôi giữa nhân tình bao la.

Binh boong Chuông mãi rung ca
Nguyện cầu an phước mọi nhà tâm linh
Rằm tháng bảy đất nước mình
Ngả theo hương khói chúng sinh cầu hồn.

Rằm tháng Bảy kết âm – dương
Non cao biển rộng yêu thương an lành!

Hư Không Vô Ngã

Quán thân bất tịnh
Quán tâm vô thường
Quán pháp vô ngã
Trí tuệ bát nhã
Giải thoát chúng sinh
Cứu khổ vô minh
Cứu nhân độ thế
Lòng trần dâu bể
Biển khổ không bờ
Trôi nổi mê mờ
Chấp bám khổ đau
Đi mãi nơi đâu?
Quay về bến giác.
Con đường giải thoát
Thanh, tĩnh, tịch, không
Buông xả trong lòng
Là bờ hạnh phúc.

 Luân Hồi Vay Trả

Ai sinh ra cũng một lần phải chết,
Chết đi rồi có hết được đâu
Sự sống mới rồi sẽ lại bắt đầu,
Hành tinh xanh mãi nuôi màu hi vọng.

Đi vào đời với hai bàn tay trắng
Lúc lìa đời lại trắng cả bàn tay.
Khi sống tham nhặt cho đầy,
Phải mang lấy nghiệp trả vay nợ đời.

Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.

Sống kiếp đời chớ nên gây nghiệp
Để tát sinh tạo kiếp luân hồi,
Bà Ta là cõi tạm thôi
Phước tu cực lạc, cõi trời Tây Thiên.

Ước Mơ Tuổi Thơ

Tôi yêu mến thủa ngày xưa,
Tuổi thơ đi học đến trưa tan trường.
Lang thang xếp lá ven đường,
Làm chiếc thuyền nhỏ thả niềm ước mơ.
Hồn nhiên với tuổi ngây thơ,
Êm đềm như tiếng chuông chùa ngân nga.
Yêu từng cây cỏ, khóm hoa,
Yêu thiên nhiên, tiếng chim ca hót mừng.
Tuổi thơ đi thật tưng bừng,
Hồn nhiên trong sáng chưa từng âu lo.
Thế rồi cái tuổi đã qua,
Con chim oanh đã bay xa vào đời.
Hoàng hôn ngả phía chân trời,
Tôi yêu về thủa thiếu thời của tôi.
Giờ đây thương mến con người,
Sống chung vũ trụ, bầu trời thân thương.
Từ trong cái lẽ vô thường,
An nhiên, tự tại, can trường bão giông.

Trên Đỉnh Yên Tử

Tác giả: Chu Minh Khôi

Bao kiếp người châm nhang vào mây trắng
Nắng chùa Đồng thường trụ cõi trôi bay
Đời mỏi rã những bước chân giả tạm
Neo vào đâu thành cõi thực nơi này?

Ta bồng bềnh trôi về phía rừng mai
Chùa Vân Tiêu gác kèo lên sương khói
Úp mặt xuống, dưới kia là cao rộng
Ngước mắt lên, sâu thẳm một vực trời.

Dao diết đá cho thời gian dừng lại
Tháp Huệ Quang trầm mặc sắc phù vân
Treo vách núi, hương trầm bay ngược gió
Tiếng mõ kinh chạy dọc cội nguồn.

Từ am nhỏ, Trúc Lâm nghìn phương rọi
Nơi non thiêng muôn thuở vọng Phật Hoàng
Lửa tam muội thiêu nỗi buồn cháy cạn
Chắp tay xin im lặng giữa Hoa Yên.

Những bài thơ đạo và đời bạn đọc yêu thích

Tập thơ đạo và đời sau đây là những bài học triết lý sâu sắc về cuộc sống nhân sinh, khai sáng tâm hồn chúng sinh, giúp con người hướng thiện và giác ngộ chân lý cuộc đời. Phật pháp là tôn giáo giúp con người tu dưỡng đạo đức, truyền bá những điều tốt đẹp và giải cứu chúng sinh thoát khỏi những khổ ải nhân gian.

Kiếp Phù Sinh

Ngửa mặt nhìn đời cái thế gian
Đua tranh đấu đá đến ngày tàn
Hận thù đố kỵ gieo phiền não
Ganh ghét mưu mô chuốc trái ngang
Kẻ khóc than thân vì thua thiệt
Người cười mát dạ hả tâm can
Trắng đen mê ảo trong u tối
Trọn kiếp phù sinh khổ buộc ràng !

Nửa mảnh đường tình nửa mảnh đời
Làm sao hiểu hết nỗi chơi vơi
Kiếp sống trả vay từ đâu tới
Gia đình thân quyến lo khắp nơi

Tâm trí nghĩ suy chẳng thảnh thơi
Có chồng gối lạnh trách chi trời
Người yêu thì khó xa tầm với
Bè bạn leo teo vài đứa chơi

Nhân tình thế thái cảnh bày phơi
Có tiền xúm xích ai cũng mời
Lời ngọt đầu môi cũ thành mới
Than nghèo chúng bỏ mặt tả tơi

Ở đời cứ thế mà lả lơi
Dăm ba năm nữa thân rã rời
Trắng đen đã rõ ham chi bới
Lúc già chờ hưởng chẳng còn hơi

Mai rày an phận kiếp tằm dơi
Lập am gõ mõ chắc cũng lời
Tây phương Chư Thánh gọi í ới
Phù sinh phủi sạch hết lệ rơi !

Chạm tay vào giữa thinh không
Một vài cơn gió thổi bồng tóc mây
Ngỡ người xưa vẫn còn đây
Gót hài dấu cũ phủ đầy rêu xanh

Nâng cành lan trắng mỏnh manh
Gói hồn đơn lạnh riêng giành cho ai
Nắng chiều bóng ngã chia hai
Bên trời mờ nhạt hình hài cố nhân

Tiếng lòng còn tiếng ái ân
Đêm lòn gối chiếc mấy lần đơn côi
Vào ra mà tiếc không thôi
Buồn vương tình bạc bồi hồi phút giây

Thu về lá rụng trơ cây
Hoàng hôn vàng vọt lối này hoang vu
Đường tình mật ngọt êm ru
Thoáng qua tựa giấc mộng du kiếp người

Bờ môi héo hắt nụ cười
Miên man kỷ niệm đã mười năm trôi
Mang theo dư ảnh bồi hồi
Úa màu mắt biếc qua rồi ngày thơ

Trăn trở bao lần nợ với duyên
Yêu đương toan tính chỉ hảo huyền
Người trao cay đắng trong tình ái
Ta nhận đau thương gói trọn nguyên
Nước mắt thôi rơi tim trở lạnh
Nụ cười tắt hẳn hồn buồn xuyên
Gác tay qua trán thôi suy nghĩ
Để mặc ông trời tự nhủ khuyên !

Ai cho tôi xin chút tình yêu
Giữa chốn trần gian khổ luỵ nhiều
Tuổi tác càng cao người đàm tiếu
Vào ra thơ thẩn bóng cô liêu

Trời buồn nghe gió thổi phiêu phiêu
Ngoài xa thấp thoáng vài cánh diều
Nổi niềm chất chứa riêng mình hiểu
Cuộc đời hạnh phúc được bao nhiêu

Bao người ngấp ghé thấy cũng xiêu
Định bụng trao thân như Thuý Kiều
Xem qua nhìn lại vẫn còn thiếu
Con người lòng dạ đủ thứ chiêu

Bụi tre con sáo cất tiếng kêu
Ngày tháng lặng trôi cảnh về chiều
Gia can chưa có đâm bất hiếu
Kiếp này ở giá thế là tiêu !

Đã mấy canh rồi đã mấy canh
Đêm thu vằn vặt ánh trăng thanh
Đơn côi giá lạnh sao im lắng
Bóng lẻ thân tàn đời mỏng manh
Réo rắc cung thương ai khảy khúc
Nỉ non âm điệu sầu về nhanh
Đèn khuya héo hắt tim gần lụn
Khép lại hồn theo mây gió lành !

Hoa Bồ Đề

Tác giả: Doãn Kim Oanh

Bàn chân nhỏ dưa tôi vào cõi Phật ,
Chùa HỒI LONG vốn tự ngày xưa
Nhà sư trẻ giàu lòng nhân ái,
Xây chùa chiền nhà dưỡng lão chúng sinh.

Thầy chỉ cho tôi hoa Bồ Đề năm sắc
Biết dỗi hờn khi thầy bận không chăm,
Chưa bao giờ thầy dời chùa lâu cả,
Sợ khách lễ chùa thấy vắng lại buồn thương.

Vô Tư

Tác giả: Ngạo Thiên

Đời người sống được nhiêu năm
Thật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.
Đời người như chuỗi phim dài
Đâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.

Đời người lắm chuyện bi hài
Người vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.
Vui buồn rồi cũng chóng tàn
Buồn nhiều vui ít, vô vàng khổ đau.

Thật lòng ta sống cùng nhau
Kẻ cho người nhận, trao nhau tấm lòng.
Dù đời dòng chảy ngược dòng
Khổ đau vẫn sống, mĩm cười vô

Miệng Đời

Tác giả: Ngạo Thiên

Miệng đời nào nuôi ta lớn
Thói đời bạc bẽo, răn dạy ta khôn.
Người đời thích nói sướng mồm
Miệng tạo thêm nghiệp, chẳng phiền để tâm.

Thôi thì ta cứ giả câm
Không nghe không thấy, lỗi lầm thứ tha.
Cuộc đời dể hiểu thôi mà
Nhìn hình đoán chữ, mới là hanh thông.

Tự tâm cởi mở tấm lòng
An nhiên tự tại, cảm thông cho đời.
Ai ơi xin nhắn đôi lời
Đừng vội phán xét, cuộc đời người ta.

Lời xấu từ miệng thốt ra
Nghiệp từ cửa miệng, do ta tạo thành.
Hoa thơm hương ngát vây quanh
Lựa lời mà nói, cho xanh cõi lòng.

Nhân Quả

Gieo tham lam, hái khổ đau,
Gieo lòng sân hận, hái sầu bi ai.
Trồng cây gai, chạm phải gai,
Hương thơm trồng huệ, trồng nhàu, trồng sen.
Gieo nhân lành, hái quả ngon,
Gieo thánh thiện, được quả tròn từ bi.
Gieo u mê, hái quả si,
Luật trời không thể biến suy lẽ đời.
Gieo nhân thánh, được lên trời,
Giác ngộ trí tuệ, rạng ngời tòa sen.

 Vô Thường

Khi là đứa trẻ sinh ra,
Cuối đời tất yếu, tuổi già hoại tan.
Hoa kia nở để rồi tàn,
Thành, tru, hoại, diệt, hợp tan vô thường,
Kiếp người chẳng phải vấn vương,
Tu được phước huệ rộng đường về thiên.

 Bản Ngã Dục Vọng

Chúng sinh đắm đuối si mê,
Sống trong ảo vọng háo danh muộn phiền.
Ganh đua giành dật đồng tiền,
Tham lam sắc dục đảo điên mê mờ.
Biển khô mà không thấy bờ,
Trôi lăn muôn kiếp trông vô ngàn đời.
Vô minh, vọng tưởng xa vời,
Cái thân giả tạo một thời khổ đau.
Tham sân si muôn kiếp sầu,
Bến bờ giác ngộ hay mau quay về.
Xa lìa biển khổ, sông mê,
Con đường hạnh phúc tìm về thiên tai.

Phật !

Tác giả: Phan Thúc Định

Con ngước nhìn khuôn mặt Phật
Thượng sầu hạ hỉ bao dung
Có phải nhân sinh nhiều đau khổ!
Mà người từ bỏ ngôi vua?

Người ngồi dưới gốc Bồ Đề giác ngộ
Tìm đường phổ độ chúng sinh
Chân lý nhân tâm người tìm thấy
Thế gian hãy tỉnh táo cứu mình!

Dẫu con còn nông cạn u mê
Con vẫn nhận ra Phật chẳng ở đâu xa ngái
Phật trong tâm con, trên ruộng đồng bờ bãi…
Trong tình yêu chân chính của con người!

Khi bỏ buông được mất ở đời
Khi tha thứ cho người từng lầm lỗi
Khi biết cho đi mà không cần đòi hỏi…
Là lúc ánh sáng Phật dẫn đường!

Phật là tình yêu máu thịt quê hương
Biết dâng hiến thanh xuân cho Tổ quốc
Biết đớn đau trước cộng đồng thân thuộc
Chia áo nhường cơm san sẻ nhọc nhằn!

Khi có Phật ta rạo rực mùa xuân
Chữ Hiếu chữ Trung vẹn tròn sau trước
Chữ Nghĩa chữ Tình trào dâng con nước
Hạnh phúc đong đầy trước mỗi bình minh!

Những bài thơ về kiếp người sâu sắc nhất

Kiếp người thật mong manh, sống nay chết mai chẳng ai biết trước. Do vậy, đang sống trong cuộc đời, mỗi người hãy cháy hết mình cho ngày hôm nay nhé ! Sau đây là tổng hợp những bài thơ về kiếp người hay nhất.

Kiếp Người Hư Ảo

Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt

Kiếp người như gió thoảng qua mau
Chưa thỏa lợi danh đã bạc đầu
Trẻ đẹp tài trí đều vô nghĩa
Thời gian tàn phá hết còn đâu !

Còn đâu giấc mộng đẹp giàu sang
Ái dục tham sân lắm bẻ bàng
Lãng phí chuỗi ngày vì danh lợi
Hết duyên dứt nghiệp sẽ tiêu tan

Tiêu tan tất cả mộng ngày xanh
Cầm chắc trong tay vẫn tan tành
Mang xuống tuyền đài bao nguyện ước
Sao không tỉnh thức mãi đua tranh ?

Đua tranh thành bại để làm chi ?
Ganh ghét hơn thua để được gì ?
Sẽ có một ngày buông tất cả
Vô thường chợt đến phải ra đi !

Ra đi bỏ hết lại trần gian
Vợ đẹp con thơ lẫn bạc vàng
Tất cả phải chăng là hư ảo
Chỉ còn tội phước phải vương mang

Những Kiếp Người

Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Một đời cũng một đời thôi
Dãi dầu sương gió rối bời tóc mây
Phận buồn – nhiều rủi ít may
Hai tay vo miệng đủ ngày cô đơn

Khoắt khuya rượu ngấm lệ tuôn
Đêm trường mưa táp sấm dồn chớp giăng
Sờn vai bạc đến mong manh
Xác xơ lả cánh, tròng trành đầu non

Đâu đây đầu xóm cuối thôn
Rập rình thuốc trắng sói mòn tuổi thơ …
Vần xoay con tạo bơ phờ
Phận bèo ướt mộng, vật vờ miền hoang

Dàu thân trĩu gánh đa đoan
Con chưa dứt nựng đã toan chiều chồng
Nắng mưa uốn tấm thân còng
Tẩm hương tô sắc hoa trồng – Con sen

Lấm lem sương sớm tối đèn
Gầu đong ngụp lặn cát đen đếm ngày
Mồ hôi bóng nhẫy thân gầy
Hết ngày là phủi trắng tay … lưng trần
…..
Trông người … chùng tiếng tơ đàn
Vo tròn một kiếp, bẽ bàng phù sinh.

Kiếp Người

Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Thời gian mài bạc tóc huyền
Miếng cơm, manh áo vùi quên dòng đời
Nghèo hèn băng lạnh nụ cười
Vật vờ bèo quắt cánh trôi lạc loài

Mưu sinh nặng giấc u hoài
Trầm luân ngụp lặn mấy ai tỏ tường
U minh bơi cõi vô thường
Nhân tình thế thái, nào lường được chi?

Cặp kè hiểm họa bước đi
Thiên nhiên huyền bí, lại khi con người
Mong manh “trái bóng” bầu trời
Càn khôn vô lượng biết khơi được gì?

Nắng mưa … dông tố … lụy quỳ
Cái bùa “số phận” xua đi nỗi lòng
Ông trời bắt tội lội sông …
Xuôi tay chưa biết mình không hiểu mình

Thôi thì chẳng thể giải trình
Nỗi niềm nương Phật cho tình khuây nguôi

Một Kiếp Người

Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Người về ngủ giấc non cao
Phớt lờ nhân thế với bao vui buồn

Tấm thân cơ cực trơ mòn
Tay không … nắm chặt vẫn tròn tay không

Vô tri vô giác nâu sồng
Một đời cõi tạm gánh gồng thân côi

Giấc ngàn là hết lôi thôi
Không như “ngày đẻ” nổi trôi bốn lần (*)

Trần gian có giọt lệ thần
Ừ thì hãy rỏ cho nhuần kiếp sinh

Trắng đen mình tự khổ mình
Kiếp người muôn vẻ tội tình nhân gian.

Qua Mau Kiếp Người

Tác giả: Trinhcamle

Mẹ ơi đừng dằn vặt con
Con đâu còn thuở lên non gánh ngàn
Đâu còn tung bước dọc ngang
Đôi chân trước mẹ bẽ bàng chớm run

Mẹ đừng trách đứa phận buồn
Mồ côi chẳng biết ngọn nguồn mồ côi
Chẳng ai dìu dắt vào đời
Góc nào cũng thấy chơi vơi một mình

Lòng con biển động chênh vênh
Chứ con nào thiếu cái tình trong tim
Nguồn xa con mãi đi tìm
Con buồn khi mẹ im lìm đắng cay

Mẹ giờ tính tháng tính ngày
Chuối hương chín quá gió lay lúc nào
Con giờ trắng tóc lòng đau
Quay lui nhìn lại qua mau kiếp người

Suy Ngẫm

( Nguyễn Thị Thắm)

Làm người phải sống thẳng ngay
Đừng như con bướm đậu bay vô tình.
Sống sao thật với lòng mình
Đã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.

Đừng đùa bỡn nhé bạn ơi
Lòng tin đâu phải trò chơi hão huyền
Nó như sợi chỉ nhân duyên
Kết tình bè bạn khắp miền gần xa.

Dối người người sẽ dối ta
Thế nên hãy sống thật thà thì hơn
Đừng như con cá thờn bơn
Suốt đời phải chịu tủi hờn đắng cay.

Giản Đơn

(An Nhiên)

Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si

Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi

Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu

Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ầm ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao …

Làm Người

Tác giả: Huyền Băng

Có khó gì đâu một nụ cười,
Một lời tử tế thấy đời tươi.
Chung vui bạn hữu tình thân ái
Quên sớm, chiều, trưa nhọc kiếp người.

Rắc rối gì đâu một kiếp người
Đơn giản, an nhàn chẳng thấy vui
Đường đi thẳng tắp thời không muốn
Quanh quẹo ngoằn nghèo thật hổ ngươi

Hãy gắng mà tôi một kiếp người
Kiếp người ngắn lắm chỉ mấy mươi
Tháng trôi năm tận như là cửi

Kiếp Người Ta

Tác giả: NP54

Thương thay thân phận kiếp người ta
“Lênh đênh, chìm nổi”, ai cũng qua
Ngỡ rằng thấu hiểu , giàu thương cảm
Nào ngờ. . . cay nghiệt, máu đại ca

Thương thay thân phận kiếp người ta
“Hóc môn” thừa thiếu từ đâu ra
Mặn chay, tăng giảm, ai dễ biết
Vui buồn, phúc họa có cách xa

Thương thay thân phận kiếp người ta
Bệnh nhân hay tội phạm khó tha
“Nhân nào, quả ấy”, sao nghiệt ngã
Giày đi, xéo lại, kiếp người ta

Thương thay thân phận kiếp người ta
Nặng tai, lại nhiễm thói kêu ca
Chập chờn – thế sự, ôi buồn quá!
Cứ ngỡ mồm kia mở chẳng ra

Thương thay thân phận kiếp người ta
“Ba lờ” (L L L) tế nhị, viết sơ qua
Ngại ngùng, thầy thuốc. . . bày cách chữa
Bẽn lẽn, bệnh nhân. . . ước may ra

Những bài thơ hay về cuộc sống mang nhiều ý nghĩa

Những bài thơ hay về cuộc sống mang ý nghĩa ngắn gọn, nhưng ẩn chứa bên trong là những bài học làm người, giáo dục nhân cách… vô cùng quý giá. Mỗi con người ta chưa ai là hoàn hảo cả, vì vậy hãy đọc, hãy cảm nhận thật nhiều những câu thơ hay về cuộc sống, những câu stt về cuộc sống để giúp bạn thân tìm thấy nhiều điều tốt đẹp nhé.

Lẽ sống

(Thơ Đặng Hải)

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đời có ích tệ sống chơi
Ai làm trăm sự cho ta sống
Cớ sao tham sống chỉ hại đời

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đẹp xem ai quyết xây đời
Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm
Trần thế không nên sống ham chơi

Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời
Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời
Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ
Nghĩa tình cao cả với con người.

Thơ Đạo Phật

Sống không giận không hờn không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai
Sống chan hòa với những người chung sống…

Sống là động nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống hiên ngang danh lợi xem thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.

Thơ Tự Sự

(Nguyễn Quang Vũ)

Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ

Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng

Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy

Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai!

THÓI ĐỜI ĐIÊU NGOA

Tác giả: Phạm Hải Đăng

Ô hay ! một kiếp con người
Trần gian thế thái, thói đời điêu ngoa
Ai là bè bạn với ta
Đắng cay, chia sẻ mới là tình thân

Đến khi vướng cảnh nợ nần
Ví thiu, túi rám mình cần họ quên !
Bè bạn như cái bấc đèn
Vui tỏ, buồn lụi, thấp hèn, cao sang

Giàu sang, vẻ mặt khoe khoang
Bần hèn nuốt đắng, ai màng đến đâu ?
Sông có chỗ cạn chỗ sâu
Biển mênh mông biển biết đâu lòng người

Có tiền kẻ nịnh người chơi
Hết tiền lúi húi đơn côi một mình
Bè thì cạn máng ráo tình
Còn ta, chỉ biết lặng thinh nhìn đời.

CUỘC ĐỜI

Tác giả: Hoàng Trọng Lợi

Cuộc đời dang dở dở dang
Con sông uốn khúc ngỡ ngàng cong queo
Lục bình hoa tím trăng cheo
Hững hờ con nước xuôi theo từng mùa

Cuộc đời cũng thật khéo đùa
Tình yêu chớm nở cũng vừa lại tan
Như hoa kia nở rồi tàn
Như trăng tròn khuyết trăng tan vào trời

Sự đời cũng chỉ vậy thôi
Ngày mai ai biết sẽ rồi ra sao
Từ nay mặc kệ trời cao
Để tâm buông thả tan vào hư vô

Từ nay hết đợi hết chờ
Hết mơ hết mộng tình thơ ngọt ngào
Với tay rót chén rượu đào
Nâng lên hạ xuống ta vào cõi tiên.

RĂN TA, RĂN NHỮNG DẠI KHỜ THẾ NHÂN

Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Bao nhiêu thế sự ở đời
Buồn vui – sướng khổ – khóc cười – hơn thua
Ngẫm suy sống được vẹn vừa
Lương tâm chẳng thể bán mua bằng tiền

Nhưng đời vật chất đảo điên
Bao nhiêu cám dỗ gắn liền thân ta
Người nào kiên định vượt qua !?
Không thì sa ngã quỷ ma kéo về

Có người chìm đắm si mê
Vô tư tận hưởng hả hê chẳng màng
Biết đâu xa lắm niết bàn
Chân như lạc mất hướng đàng ngục lôi

Giật mình một kiếp người trôi
Thì ai cũng phải phủi rồi trần gian
Con người nghiệp nợ đa đoan
Sao khi nhắm mắt vẫn còn tiếng thơm

Tình nồng nghĩa đượm ta ươm
Ngày sau nhặt nhạnh tinh tươm đóa tình
Bao nhiêu vật chất phù sinh
Chỉ là một khối vô minh xa mờ

Mượn câu lục bát đề thơ
Răn ta , răn những dại khờ thế nhân
Sống vui trên nẻo đường trần
Giữ tâm trong sáng vạn lần khó thay.

ĐỜI

Tác giả: Ve Chai

Dòng đời hối hả bon chen
Con người đổi trắng thay đen mấy hồi
Sống vì danh lợi mà thôi
Đời là danh nghĩa cái nôi tội tình

Ai ai cũng nghĩ cho mình
Mấy ai bị chửi lặng thinh hiền từ
Cái tôi cứ giữ khư khư
Thương người đối đãi nhân từ, mấy ai?

Còn không? người tự biết sai
Ăn năn hối lỗi…mới tài thánh nhân
Ở đời danh nghĩa người thân
Đằng sau tính toán bất cần là ai

Đời là một kiếp đầu thai
Làm người sửa chữa nhưng ai sẽ làm
Hay là càng lợi càng tham
Hữu danh vô thực tự làm khổ nhau

Đời là một kiếp thương đau
Đời này nối tiếp đời sau tội tình.

Tập thơ hay về cuộc sống vô thường giúp bạn an yên

Tập thơ hay về cuộc sống vô thường là tập thơ hay viết về vui buồn trong cuộc đời. Những bài thơ tự sáng tác viết về sự vô thường trong cuộc sống, càng đọc càng khiến cho tâm mình tĩnh và an yên hơn. Dù bạn là ai, dù bạn đã trải qua bao nhiêu sóng gió trong cuộc đời này thì cũng nên đọc những bài thơ hay về cuộc đời dưới đây nhé.

VÔ THƯỜNG

Thơ: Nguyễn Hưng

Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứ
Cõi nhân gian vốn dĩ rất vô thường
Thì thân này đã mang phận lữ thứ
Có sá gì dấn bước chốn phong sương.

Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụi
Sướng hay khổ cũng có khác gì đâu
Dẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núi
Thì mai đây vẫn một nấm đất bầu

Cứ an nhiên vì đời là cõi tạm
Thác là về nơi cội kiếp lai sinh
Hãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡ
Cớ làm sao phải tự khổ chính mình.

Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gió
Sắc là không ta ngạo với đất trời
Bao sân si một thoáng giây vứt bỏ
Dù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.

Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đế
Sẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thường
Đêm vừa tàn phố trở mình thức giấc
Bình minh về nắng toả giữa ngàn hương.

Hạt bụi vô thường

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Ngồi nghe hạt bụi vô thường
chạm nhau trên những nẻo đường… lao xao
hạt nào lỡ vướng ta đau
hạt nào lấp lánh sắc màu phù hư!

Lẽ nào ta ngộ nhận ư!?
mà sao ngồi đó trầm tư một mình
vui buồn giữa cuộc nhân sinh
cố an nhiên bước giữa nghìn chông chênh

Ngồi nhìn thế cuộc mông mênh
thời gian bao cuộc nhớ quên, khóc cười
ta như đứa trẻ biếng lười
đang hồi mơ lại một thời đã xa!

giữ ta… mãi mãi là ta
bước đi trên cuộc trầm kha chân tình
trần gian hữu sắc, hữu hình
chỉ mong hạnh phúc, an bình là vui!

Ngày 21. 11. 2018

ĐỜI VỐN VÔ THƯỜNG

Thơ: Tùng Trần

Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậy
Cứ xuôi dần theo dòng chảy thời gian
Người cơ hàn hay là kẻ giàu sang
Khi chết đi vẫn hai bàn tay trắng

Được ấm no đã là điều may mắn
Hãy giữ gìn đời bình lặng sóng yên
Có những điều để tạo hoá tự nhiên
Đừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy

Đáng hay không vì xa hoa bóng bẩy
Rồi tự mình xô đẩy dưới vực sâu
Nếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầu
Thì chớ nên cưỡng cầu trong mê muội

Biết ăn năn và nhận ra lầm lỗi
Nhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thân
Dẫu vật chất thì ai sống cũng cần
Nhưng đừng để chữ tình thân rạn nức

Chuyện tử sanh mãi luôn là định luật
Đời vô thường sự thật chẳng thể thay
Là con người thì ai cũng như ai
Đến cuối cùng cũng phải về cát bụi.

25/02/2018

HÀNH TRANG VÔ THƯỜNG

Thơ: Ngạo Thiên

Cuộc đời cứ ngỡ giấc mơ
Đến khi nhìn lại, một đời phù vân
Trần gian nơi chốn nợ nần
Nợ tình nợ nghĩa, bao lần trả vay
Sanh ra tay trắng bàn tay
Đến khi khuất bóng, chẳng thay đổi dời
Ngỡ rằng đời giống trò chơi
Thắng thua thành bại, một thời đã qua
Bỗng nhiên ta gặp lại ta
Chỉ là chiếc bóng, chiều tà thế gian
Đời người hết hợp lại tan
Lợi danh quyền tước, hành trang vô thường
Cuộc đời đừng mãi vấn vương
Trả về cho đất, đoạn trường bi ai.

Nếu đã là quá khứ
Hãy tha thứ cho nhau
Tất cả những niềm đau
Hãy cho vào quên lãng

Niềm đau thời dĩ vãng
Là vật cản đường đời
Cuộc đời muốn thảnh thơi
Hãy xa rời quá khứ

Cuộc đời là phép thử
Ta phải tự đi qua
Không ai thay ta cả
Thành bại ở nơi ta

Hãy học cách vị tha
Đau khổ sẽ rời xa
Yêu thương lấy tất cả
Hạnh phúc sẽ nở hoa.

Ngạo Thiên ( 12/5/16 )

THẾ GIAN VÔ THƯỜNG

Thơ: Ngạo Thiên

Cuộc đời như áng mây trôi
Ngàn năm nhân thế đắng môi lệ sầu
Đời người sống được bao lâu
Trăm năm rũ bóng huyệt sâu đợi chờ

Đời người như giấc ngủ mơ
Biệt ly không hẹn không chờ đợi ai
Sắc kia thắm đẹp cũng phai
Có ai giữ mãi tiền tài bền lâu

Đời người đi mãi về đâu
Vô thường chi phối âu sầu thế gian
Cuộc đời có hợp có tan
Hỏi đâu vĩnh cửu mộng vàng trăm năm

Quay về sống với chân tâm
Hãy như sen trắng giữa đầm ngát hương
Con người sống để yêu thương
Mĩm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai.

Ngạo Thiên ( 13/11/15 )

Sống

(Tùng Trần)

Sống phải biết trân trọng từng giây phút
Bởi hững hờ trong chốc lát mà thôi
Sẽ để ta ân hận cả cuộc đời
Mọi hối tiếc ăn năn thời vô nghĩa

Sống phải biết quan tâm và san sẻ
Bỏ ngoài tai lời mai mỉa khinh thường
Mở tấm lòng cho nhận những tình thương
Và đứng lên kiêng cường khi gục ngã

Sống phải biết mình cần chi vội vã
Chớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồn
Chuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chôn
Để nụ cười ung dung cùng thực tại

Sống phải biết không gì là e ngại
Cứ thật lòng đừng dối gạt lừa ai
Sống hôm nay nào biết được ngày mai
Tuy đời ngắn nhưng nghĩa dài vô tận

Sống phải biết còn bao người lận đận
Nên khổ sầu đừng khóc hận oán than
Chớ so bì người khó kẻ giàu sang
Không cần cù nào ai mang ban tặng

Sống phải biết để tâm hồn bình lặng
Được ấm no là may mắn hơn người
Hãy mỉm cười thay nước mắt ai ơi
Nghĩ giản đơn cho cuộc đời hương vị.

Thơ chế vui về cuộc sống khá dí dỏm

Từ vui mừng, hạnh phúc, thú vị, bất ngờ, hoan hỉ… cho đến những luồng cảm xúc tiêu cực như mệt mỏi, đau khổ, chán nản… Dù là cung bậc cảm xúc nào đi nữa, chúng cũng đều giúp cho cuộc sống của mình trở nên màu sắc và phong phú hơn. Đồng thời, những cung bậc cảm xúc này cũng là tiền đề để nhiều nhà văn, nhà thơ sáng tác nên các bài thơ vui về cuộc sống,các bài thơ chế hay sau đây.

Bài số 1

Mình ta uống cạn ly này
Nâng lên hạ xuống vơi đầy tình ta
Nhìn sâu trong đáy nhạt nhòa
Đắng cay cay đắng mình ta với đời

Chơi vơi sóng sánh men cay
Quyện vào khói thuốc nhẹ bay vào hồn
Môi hôn miệng chén nồng say
Vàng tay khói thuốc ngất ngây nhớ người

Nụ cười ánh mắt bờ môi
Hình bóng em mãi rạng ngời đáy ly
Làm gì uống hết được đây
Đầy vơi ly rượu vẫn đây bóng hình

Ngước nhìn khói thuốc lung linh
Nụ cười em mãi đẹp xinh rạng ngời
Chơi vơi nỗi nhớ cuồng quay
Say em say mãi anh say một đời.

Bài số 2

Ta buồn mượn rượu để say
Giọt chua giọt đắng giọt cay giọt nồng
Ta say trong cõi hư không
Giọt sầu cay đắng lãng bồng bi ai

Này đây giọt ngọt trang đài
Mỹ nhân tửu đế ép nài chua cay
Lắc lư chén rượu trong tay
Sầu bi rũ bỏ men say chát nồng

Nâng ly đáy mắt phiêu bồng
Hồn ta rơi khoảng trời không mịt mù
Phiêu diêu bay bổng lãng du
Để ta quên hết lời ru tình sầu

Xác thì chẳng biết đi đâu
Lờ mờ đôi mắt một màu nhạt phai
Rượu vào một hóa thành hai
Lại thêm tình khúc bi ai tửu sầu !

Bài số 3

Cuộc đời người thật lắm trông gai
Nay đây mai đó bi và hài
Đời ta như vở kịch dài
Một mình ta đóng cả hài lẫn bi
Em nói rằng bên tôi trọn kiếp
Biết tôi nghèo em có phụ tôi không
Yêu em đương lúc mặn nồng
Nay em dứt áo lấy chồng đại gia

Bài số 4

Chiều chiều bìm bịp kêu chiều.
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi!
Ban ngày làm việc tả tơi,
Ban đêm hầu vợ phận tôi đêm trường!
Nằm chung thì bảo…..chật giường,
Nằm riêng lại bảo…..tơ vương con nào!
Lãng mạn thì bảo…..tào lao,
Đứng đắn lại bảo…..người sao hững hờ!!!
Khù khờ thì bảo…..giai tơ,
Khôn lanh thì bảo…..hái mơ bao lần!!!!
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây!!!

Bài số 5

Làm sao kiếm được nhiều tiền ?
Làm sao kiếm được tên miền thật ngon ?
Làm sao giấc ngủ cho tròn ?
Làm sao khi chết vẫn còn lưu danh ?
Làm sao để tiền bóng banh ?
Làm sao để nó nhanh nhanh sinh lời ?
Làm sao sống giữa cuộc đời ?
Làm sao sống được chơi bời xa hoa ?
Làm sao cứ mãi trêu hoa ?
Làm sao biết được người ta yêu mình?
Làm sao biết cách tỏ tình ?
Làm sao biết được rằng mình đang yêu ?
Thích thì chiều …….anh liều….. em té

Bài số 6

Gà mà không gáy là con gà chiên.
Gà mà hay gáy là con gà điên.
Đi lang thang trong sân , bắt con gà , bỏ vô nồi.
Mua 2 lon Tiger , nhắm chân gà , nhắm chân gà.
Gà mà không gáy là con gà gay.
Gà mà không gáy là con gà toi.
Đi lang thang trong sân, bắt con gà, ướp tiêu hành,
Ăn xong lăn quay ra, chết tui rùi, cúm gia cầm.

Bài số 7

Chiều ta ngồi giữa thinh KHÔNG
Ngẫm suy MỘT kiếp long đong vô thường
Đã từng một nắng, HAI sương
Bước qua biết mấy dặm đường phong BA

BỐN mùa nếm đủ trầm kha
Tháng NĂM hoa mộng giờ xa mất rồi
SÁU mươi năm… một cuộc đời
Ba chìm BẢY nổi, thế thời phù du

Mình qua mười TÁM mùa thu
Tình yêu đã CHÍN tròn như mặt trời
Đôi tay MƯỜI ngón xinh ngời
Ấp ôm một khúc tình đời yêu thương.

Bài số 8

Hôm nay sân đổ mưa rào
Gái đẹp quảng cáo quả đào đẹp xinh
Toàn sân cầu thủ dậm chân
Chỉ đứng một chỗ mà đần mắt ra

Thế này cầu thủ ….. chết ta….?
cờ trên cờ dưới tiên cha nhà mày …..!
Bây giờ ứ phải lúc này
Mong mày nằm ngủ ông mày….. Còn chơi

Bây giờ ko phải lúc xơi
Sao mày lại gọi lại mời ông Sao
Nhìn đào ….ày lắc ông gào
Làm ông lại nhớ con Ngao….. Quá trời .

Bài số 9

Đừng thấy tao nhịn- mà ngồi lên đầu tao
Đừng thấy tao bơ- mà nghĩ tao ngu ngơ
Đừng nghĩ tao bất ngờ- hãy biết tao đoán được
Muốn đóng kịch với nhau à
OK, Tao sẵn sang chuyển chèo thành cải lương đấy
Những bài thơ chế tình yêu vui lãng mạn và hài hước nhất

Bài số 10

Lúc ăn chơi sao không gọi bạn?
Lúc hoạn nạn cứ gọi bạn ơi…!!
Lúc ăn chơi ở đâu cũng thấy bạn
Lúc hoạn nạn gọi bạn chẳng thấy đâu.

Trên đây elead.com.vn đã chia sẻ cùng bạn chùm thơ đạo và đời hay, mang thông điệp ý nghĩa. Hi vọng, thông qua chùm thơ này bạn chiêm nghiệm thêm nhiều lẽ sống hay. Chúc các bạn luôn vui vẻ, yêu đời nhé !

Thơ Hay - Tags: ,