Trọn bộ những bài thơ tâm trạng buồn đầy ý nghĩa nhất

Những bài thơ tâm trạng buồn xuất hiện ở khắp mọi nơi trên mạng xã hội. Đó là những tâm tư mà người sáng tác gửi gắm vào bài thơ như muốn chia sẻ những điều khiến họ bận lòng. Bạn đọc tìm đến chúng một phần vì đam mê còn lại là muốn đắm chìm vào thế giới thơ để xua tan đi những bon chen cuộc sống. Với lời thơ nhẹ nhàng giàu sức truyền cảm mà những bài thơ này luôn được chia sẻ mạnh mẽ

Những bài thơ tâm trạng buồn về gia đình cũng đủ khiến các bạn phải suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống. Hãy cùng theo chân elead.com.vn đi khám phá nha!

Nội Dung Chính

Những bài thơ tâm trạng buồn về gia đình hấp dẫn nhất

Những bài thơ tâm trạng buồn về gia đình luôn là một điểm đến tuyệt vời cho những ai đang cảm thấy mình đang chênh vênh trong cuộc sống. Phải chăng bạn đang thấy mình bơ vơ lạc lõng khi mất đi một điểm tực chính là gia đình của mình. Chúng tôi hiểu và muốn chia sẻ đến bạn bằng những bài thơ tâm trạng buồn ngay sau đây. Đừng bỏ lỡ nha!

Không Gia Đình

Không gia đình buồn lắm ai ơi
Cả đời vất vưởng cứ chơi vơi
Lúc đau lúc ốm nào ai ngó
Đau đáu lo âu chẳng thảnh thơi
Không gia đình nghĩ tủi lắm à
Người ta có chốn để về nhà
Vui buồn người thân còn chia sẻ
Rôm rả chuyện gần tới chuyện xa
Không gia đình bất hạnh lắm thay
Cô đơn thui thủi chẳng ai hay
Nếp nhà sao cứ im như thóc
Chẳng có tiếng cười , tiếng vỗ tay
Thế mà ngày nay nghĩ cũng kỳ
Nhà nhà khi đã có ti vi
Nghĩa tình làng xóm coi như mất
Xóm trên làng dưới chẳng ai đi
Điện thoại Thông minh lại ra đời
Mỗi người một góc để ngồi chơi
Chẳng ai nói chuyện , chẳng đi lại
Mủm mỉm một mình chẳng chịu ngơi
Người lớn không chơi với trẻ con
Để cho em bé sống mỏi mòn
Tự kỷ sinh ra là cái chắc
Cuộc đời là cả sự héo hon
Thôi thôi ta hãy tỉnh lại thôi
Gia đình quan trọng nhất trên đời
Cái nôi nuôi dưỡng tạo nhân cách
Lấy lại tình thân đã xa dời

Kiếp Nhà Nghèo

Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khó
Rồi lớn lên với cuộc sống cơ hàn
Nên tôi quý những thứ tôi đang có
Biết làm gì lúc sóng gió gian nan?
Cha mẹ tôi là nông dân lam lũ
Tấm lưng gầy chẳng kịp ráo mồ hôi
Nhưng tô ko cúi đầu hay tủi hổ
Bởi riêng tôi họ đẹp nhất trên đời
Bạn chưa từng ăn khoai lang trừ bữa
Cũng chưa từng uống nước lã cầm hơi
Thì sao bạn biết quý từng hạt lúa
Mẹ cùng cha gom nhặt cả một thời
Nếu còn sống bằng đồng tiền của mẹ
Vẫn ngửa tay xin cha lúc đi chơi
Thì bạn ạ ! đừng vô tình cười nhạo
Khi gặp ai nghèo khó ở trong đời…

Ước Mơ Trẻ Thơ

Gia đình có cũng như không
Mẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhau
Mới nghe câu chuyện mà rầu
Bốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiền
Cha thì đi vắng triền miên
Chỉ ông bà nội kề bên bốn mùa
Tội cho con trẻ ngây thơ
Ước ao có đủ sớm trưa cả nhà
Ngó sang bè bạn gần xa
Ai ai cũng vậy mẹ cha cận kề
Bỗng dưng nước mắt tràn trề
Sinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì

Thơ Về Gia Đình

Chỉ cần một nơi về mãi nhớ,
Bước chân vào…cửa mở đón chào…!
GIA ĐÌNH luôn chứa ngọt ngào,
Mâm cơm nghi ngút …chứa bao ân tình!
Ta chỉ có GIA ĐÌNH mỗi một,
Nơi sẳn sàng chứa cốt nhục mình.
Luôn là bệ phóng quang vinh,
Giúp ta xây dựng bước trình tương lai…!
Khi ta gặp bước dài gian khó…!
Về GIA ĐÌNH sẽ có niềm vui!
Yêu thương sẽ giúp đẩy lùi…
Bao nhiêu đỗ vở dập vùi giảm đau !
Khi tim nhỏ rối nhàu tình khổ,
Hãy nhớ về bến đổ GIA ĐÌNH.
Hãy ghi nhớ mẹ cha sinh…
Hãy trân quý công trình dưỡng nhi !
Ta thấy đó…xuân thì thay đổi,
Bốn mùa qua tiếp nối phút giây.
Đông Tây Nam Bắc đổi thay,
GIA ĐÌNH vẫn cứ đêm ngày đợi con

Ngẫm

Tôi đã lớn cũng từ căn bếp
Để giờ đây ngồi xếp vần thơ
Đi xa vẫn mãi ngóng chờ
Nơi tôi hằng ủ giấc mơ đời mình
Tôi biết rõ gia đình nghèo khó
Bởi quê nghèo chỉ có ruộng thôi
Quanh năm lưng bán cho trời
Mặt kia cúi đất cả đời chẳng hơn
Từ cuộc sống tôi hờn cái khổ
Cố đi lên bằng nổ lực thân
Tuổi thơ vốn đã chuyên cần
Dù cho vất vả chẳng than một lời
Nhìn rạng rỡ nụ cười ai biết
Tôi trải qua mải miết gió sương
Những hôm thức trắng đêm trường
Mắt nâu trũng lại má hường kém xinh
Nhưng ngẫm lại đời mình là sướng
Bởi so bì số hưởng hơn ai
Ngoài kia nhiều lắm cảnh dài
Cơm ăn chưa đủ ngày mai thế nào?

Vượt Lên Số Phận

Con người sống trên chốn hồng trần
Số kiếp ông trời đã định phân
Vui, buồn, bất hạnh hay may mắn
Người quá giàu sang,kẻ thiếu phần
Người khổ biết vượt qua số phận
Ăn ở hiền lành,khỏe tấm thân
Nếu muốn bản thân không lận đận
Cố gắng đừng gieo chuyện nợ nần
Khi quá túng cùng,đừng nghĩ quẫn
Rồi vướng vào những chuyện bất nhân
Lao động cần cù ta kiên nhẫn
Một ngày sẽ thoát được khó khăn
Còn khi giàu phải có lòng nhân
Giúp kẻ sa cơ,kẻ cơ bần
Răng mình,luôn có lòng trắc ẩn
Giúp người là tự giúp bản thân
Cao xanh đã định rất công bằng
Làm người phải phân biệt giả chân
Con người đạo đức luôn chiến thắng
Thoát khỏi u mê,hết nhọc nhằn

Hãy Thương

Ai mà không có mẹ cha
Ai mà không biết ở nhà có con
Vậy mà đôi lúc vẫn quên
Tiền tiêu xả láng …là quyền của ta
Khi đó lại thấy ở nhà
Mẹ phải lọ mọ …lân la ngoài đường
Con thì cũng rất đáng thương
Học hành bập bõm…tìm đường mưu sinh
Bớt tiêu đi mất chục nghìn
Mẹ và con cái…gió sương làm gì
Ai ơi hãy nghĩ lại đi
Giúp mẹ những gì thì hãy giúp ngay

Gia Đình Đỗ Vở

Gia đình hạnh phúc ấm êm
Cơm thiu mắm mặn ấm êm cửa nhà
Gia đình mà đổ vỡ ra
Con cái đã khổ lại còn bơ vơ,

Một Cuộc Đời Bất Hạnh 

Nó đang nhìn vũng nước như cuộc đời phía trước
Chỉ là bóng in trên mặt nước loang lổ kiếp đời trôi
Chỉ có mong manh ôi tâm sự hao gầy
Biết ai chia sớt cho đầy niềm khao khát
Những khát khao tầm thường vẫn là mất mác
Nói làm gì khi hạt lệ rớt xác xơ đời
Vẫn thiếu tình thương và thiếu cả tình người
Mong bắt gặp nụ cười người đồng cãm…
Đang tìm một cái gì như là tia hy vọng
Có ai làm rớt trong rung động của trái tim
Vẫn mãi mê tìm kiếm thật im lìm
Tình người đó vẫn là đêm dài vô tận…

Cuộc Đời Bể Dâu

Cuộc đời khốn khó bể dâu
Cái nghèo đeo bám đã lâu chẳng rời
Nhiều khi ngẩng mặt kêu trời
Bao giờ mới hết cuộc đời khó khăn

Mong Manh

Như chiếc lá xế chiều vội vã
Trước biển đời sóng cả gió to
Xung quanh cạm bẫy tấu trò
Mong manh yếu ớt thật lo thân gầy .
Chẳng mộng ước đó đây ngang dọc
Khi bạc đầu mái tóc pha sương
Mai danh ẩn tích khiêm nhường
Nhẹ nhàng mà sống yêu thương thanh bình .
Lá vàng sợ rung rinh cơn gió
Ta sợ mình vò võ năm canh
Rèm the rủ kín buông mành
Hết thời cười nói yến oanh ru tình .
Ồ ! Sao lại tự rinh sống khép
Khi cuộc đời vẫn đẹp như mơ
Mãi như con sóng xô bờ
Còn ta mãi vẫn ngẩn ngơ yêu đời !

Nỗi Buồn Tuổi Thơ

Từ ngày cha mẹ chia ly
Đời con buồn tủi khóc vì khổ tâm
Bạn bè thì đủ người thân
Gia đình yên ấm đâu cần gì hơn
Tuổi con như cánh chim non
Mà sao số lại héo hon thế này
Gia đình bạn được sum vầy
Còn ta buồn tủi lỗi này tại ai ?
Tội này đâu phải mình sai ?
Mà sao cha mẹ giận hoài cách xa
Đâu còn tình cảm mặn mà
Một nhà đông đủ ông bà hai bên
Lời con cầu Chúa ơn Trên
Xin ban hạnh phúc hai bên thuận hòa
Cho tình yêu của mẹ cha
Ngập tràn hạnh phúc ngôi nhà yên vui
Để con được nở nụ cười
Không còn thiếu mẹ khi ngồi bên cha
Ước mơ em nói thật nha
Gia đình cha mẹ thuận hòa thế thôi
Tình yêu hơn cả nui đôi
Ngàn năm vẫn đứng giữa trời sắc son
Niềm vui mơ ước héo mòn
Nếu cha và mẹ vẫn còn chia ly .

Suy Ngẫm

Nếu cuộc đời để vào nơi cõi tạm
Thấy nắng trời thiêu sạm cháy làn da
Nếu quăng đời trong cơn bão phong ba
Ta thấy đời già đi thêm chút nữa
Nếu nhốt mình từng đêm sau ô cửa
Hẳn chắc rằng thiếu mất nửa tự do
Nếu gieo mình bước xuống những con đò
Sẽ thấy đời bồng bềnh theo con nước
Nếu quyết tâm cuộc đời sẽ có được
Những ước mơ và hạnh phúc ngọt ngào
Nếu khó khăn hãy giữ chớ chênh chao
Để vững bước tự hào ta đi tới
Nếu có danh cũng đừng nên ham lợi
Giữ cho đời phẩm giá khỏi uổng công
Nếu tài ba khiêm tốn nhớ đừng ngông
Cho xứng đáng với con rồng cháu giống …

Một Bóng Đi Về

Có những đêm gói chặt cô đơn vào lòng
Nhìn chiếu chăn lạnh lẽo mà hờn tủi
Ước mái gia đình hạnh phúc bớt lủi thủi
Nhưng nay quá tuổi lập thất thành gia
Nỗi buồn cô quạnh bơ vơ lúc về già
Mới thấy thời gian vu vút biết mấy
Lỡ mai ốm đau ai người săn sóc
Trời trở gió mệt mỏi cam chịu qua dần
Sông nào cũng chảy về biển hòa tan
Kiếp người tựa án phù phân nhân thế
Như loài hoa sớm nở rồi tàn phai hết
Khi bóng chiều tà dần xuống tia nắng nhạt nhòa
Ngẫm nghĩ thay phận mình lắm xót xa
Đời không gia đình yên ấm che chở
Viết hoài mấy vần thơ đầy than thở
Thuyền heo hút mất giữa dòng khơi

Ba Ơi

Ba ơi con biết sống sao .
Cuộc đời như thế nơi nào cho con.
Mấy chục năm nay con vẫn còn.
Biết bao tủi nhục héo hon một mình.
Cô đơn tẻ nhạt lặng thinh .
Con đây chỉ có một mình bơ vơ.
Ba đi bỏ mặt con khờ .
Lang thang đây đó bây giờ làm sao.
Ba ơi hãy dẫn con nào.
Cho con nằm cạnh lối vào cùng cha.
Trần gian con ngán rồi ba.
Giờ con muốn bỏ rời xa cõi trần..
Anh em và mẹ người thân.
Họ cũng đã dần xa lánh bỏ con.
Bây giờ con cũng chẳng còn.
Muốn quên đi hết nằm sâu dưới trần…

Trên đây, chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ tâm trạng buồn đặc sắc và hấp dẫn. Chúng tôi tin rằng, qua bài viết này các bạn có thể cảm nhận được những ý nghĩa cùng sự động viên mà chúng tôi muốn dành cho bạn. Rồi mọi chuyện sẽ ổn cả thôi, đừng buồn bã, đừng lo lắng nữa nhé! Thân Ái!

Thơ Hay - Tags: